dẫu biết ra ngày em ra đi tinh ta chia xa..nhưng anh vẫn nhớ lúc nắm lấy đôi tay ấy vào trao lời yêu ngày nào...những giọt mưa rơi rồi đọng lại vào những khẽ lá rồi mưa rơi xuống vướng lại mí mắt chảy dài trên đôi má...để rời em rời xa anh như trái tim trơ trọi này đã mất chủ....để khi trong giấc ngủ làm seo xóa đc hình bóng ấy, không mún yêu thương một ai...cho dù c/t nhưng a cũng phãi đem đi cất giấu mối tình ấy...đẻ rồi nhìn em lặng lẽ bước đi mất mang theo cơn gió nhẹ làm anh nhớ những lúc thì thầm chọc em cười đùa...Khẽ bước tiến về phía trước cố giấu nước mắt ko mún ai pit là mình đang đau đẻ anh có thể chìm vào giấc ngủ đẻ làm chủ đc con tim mình đẻ mơ về ngày mai ko còn em chung bước...